Đọc truyện bé nghe: Vua Heo (P1)

Đọc truyện bé nghe: Vua Heo (P1)

Ngày xửa ngày xưa có một cậu bé không có cha không có mẹ, cậu bé được một người mang về nhà nuôi để chuyên sai vặt.

Vì nó bẩn như heo cho nên mọi người gọi nó là thằng Heo. Mặc cho mọi người ai muốn chế giễu khinh bỉ mình như thế nào cũng được, Heo vẫn không hề mảy may quan tâm.

Đi qua những năm hạn hán lũ lụt đói kém, Heo vẫn sống khỏe mạnh và ngày càng lớn. Năm lên 15 tuổi, Heo lui đến ở với 1 vị quan lớn.

Một hôm, vị quan lớn bắt Heo múc 1 chậu nước để kì chân cho quan. Lúc Heo sờ vào chân của quan, quan chỉ tay vào mấy cái nốt ruồi của mình và nói:

– Tao sinh ra đã có 3 cái nốt ruồi son ở chân đây này. Ngươi hãy xem chừng! Nếu bấu xước vào nốt ruồi son của ta thì cả họ nhà ngươi cũng không thể nào mà đền được cho ta cái tướng quý báu đó, con ạ!

Heo ta nghe quan lớn nói vậy trong bụng nghĩ:

– “Cái thứ người mới chỉ mỗi 3-4 cái nốt ruồi son vặt ở dưới chân chứ có gì đâu mà đã làm nhặng lên như vậy!”.

Nghĩ một lúc ngắn, Heo cởi áo cho quan lớn trông những nốt ruồi son của mình và nói:

– Quan lớn của con chỉ có mỗi 3 cái nốt ruồi son thôi mà đã quý giá đến như vậy, riêng con có tới 9 cái nốt ruồi son đây nè.

Quan lớn thấy thằng nhỏ có tận 9 cái nốt ruồi son ở đằng sau lưng nên thấy rất ngạc nhiên, Quan nghĩ thầm trong bụng:

– “Trời đất ơi! Không hiểu sao mà thằng nhỏ bẩn thỉu này lại có cái tướng quý báu thế này! Rồi thể nào sau này thằng này nó không lên làm vua thì chắc chắn nó cũng sẽ lên làm chúa mà thôi. Nếu mà để cho thằng này lên đè đầu cưỡi cổ ta thì làm gì còn thể thống gì nữa. Ta phải tìm mọi cách để giết nó đi mới được”.

doc truyen be nghe: vua heo (p1) - 1

Ảnh minh họa

Thế rồi vài ngày sau, tên quan lớn giao cho đứa hầu gái 1 gói thuốc độc và dặn đứa hầu gái rằng:

– “Mi hãy nhớ rắc gói thuốc bột này vào bát cơm cho thằng Heo ăn. Song phải chú ý giữ kín mồm kín miệng, nếu mà để bất kì một người nào biết được ta sẽ giết ngươi trước”.

Cô hầu gái cầm lấy gói thuốc độc từ tay tên quan lớn, trong lòng thương Heo vô cùng. Song cô hầu chẳng thể làm trái lời quan lớn được nên đành phải chấp nhận rắc thuốc độc vào bát cơm để dành phần cho Heo ăn. Buổi hôm ấy, Heo sách giỏ ra chợ mua một ít giấy bút cho chủ.

Khi Heo từ chợ vừa về tới nhà thì đúng lúc đó cô hầu gái đang cho đàn heo ăn. Cô hầu gái thấy anh chàng Heo bưng bát cơm lên chuẩn bị và thì ngay lập tức cô lấy một que củi và gõ vào chiếc máng lớn mắng lớn:

– Heo ôn! Heo ôn! Heo ăn Heo sẽ chết, mà Heo không ăn thì Heo cũng sẽ chết!

Nàng gõ mạnh rồi nói đi nói lại tới 3 lần liền. Anh chàng Heo nghe thấy cô hầu gái quát đàn heo thấy chột dạ có điều không lành, nhưng kì thực Heo vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra nên anh chạy tới cô hầu gái hỏi nhỏ:

 Có chuyện gì với tôi sao? Nói cho tôi biết đi!

Cô hầu gái đáp:

 Heo nhớ, sau này Heo đừng có quên tôi, tôi sẽ nói cho Heo biết.

Heo gật đầu đồng ý. Nàng cầm tay Heo kéo ra một góc khuất rồi kể hết đầu đuôi câu chuyện cho Heo nghe và bảo:

– Giờ Heo cần phải chạy trốn mau đi, nếu không Heo sẽ bị ông ta hại chết một lần nữa đấy.

Heo cảm tạ ơn cứu mạng của cô hầu gái vô cùng, Heo ôm lấy cô hầu gái và nói:

– Sau này nếu như tôi làm nên thì nàng cứ tìm tới, nhưng nàng nhớ hãy đến với mái tóc lù xù thế này thì tôi mới nhận ra nàng được.

Heo bỏ đến làm thuê cho một lão trọc phú. Trọc phú thấy Heo đến xin việc, lại chưa biết phân công cho Heo làm việc gì nên hắn bắt trông nom mấy đứa con chơi bời lêu lổng của hắn.

Công việc kể ra cũng không vất cả lắm nên Heo làm tròn phận sự. Nhưng mấy đứa nhỏ này cực kì nghịch ngợm, chúng nó làm Heo suốt ngày phải theo sát chúng nó không rời, nhiều lần không theo dõi được hết nên Heo bị mắng oan. Heo vẫn ngậm tăm chịu đựng không ca thán.

Một hôm, lão trọc phú thấy mấy đứa con hắn không có gì chơi nên hắn bảo Heo:

– Mày hãy bò ra sân làm ngựa để cho các con tao cưỡi. Có thế mới đáng đồng tiền bát gạo tao thuê mày.

Cực chẳng đã heo phải bò ra để làm ngựa, hết đứa lớn rồi đến đứa nhỏ leo lên lưng Heo để cưỡi, chúng nó tỏ ra rất thích thú.

Cho nên, ngày hôm sau chúng lại đòi cưỡi, đứa con lớn của lão trọc phú leo lên lưng Heo, nó kéo tai, Heo vẫn cố chịu đựng.

Một lúc sau, nó lấy một cái roi quật mạnh vào đít Heo, vừa quật nó vừa kêu “nhoong nhoong” như kiểu bố nó cưỡi ngựa. Đến lúc này thì Heo đã không còn nín nhịn được nữa, ngoái tay ra sau lưng gạt nó một cái. Thằng bé văng mạnh xuống đất, đầu đập vào nền nhà vỡ óc chết luôn.

Thấy đứa nhỏ chết, Heo sợ quá vội vàng bỏ chốn luôn. Heo bỏ đi rất xa, tới tận một ngôi chùa ở trên núi. Heo xin sư trụ trì được cắt tóc quy y đi theo cửa phật. Vị sư đang cần một thằng nhỏ leo trèo tốt để lau chùi các pho tượng phật nên đã nhận Heo ở lại chùa.

(Còn tiếp...)


0 Comments